16 tháng 12, 2015

Mặt trời đen (The black sun) - Nguyễn Trung Cang (1972?)

Mặt trời đen, quá đen, đen như đời ta
The black sun, too black, black like our lives
Đời hằng mong thoát đi, đi khung trời xa
Lives where every wish escapes, goes to the sky's distant edge
Cuộc đời như chó hoang lang thang về đêm.
Life is like a wild dog at night
Cuộc tình không mấy khi nghe câu dịu êm.
A love seldom hearing gentle words

Mặt trời không muốn sáng soi cho ta thấy nắng lên trong đêm dài, cho đời ta ấm áp.
The sun refuses to shine, causes us to see sunlight above on those long nights, to warm our lives.

Nụ cười ta đánh rơi mất khi còn thơ,
Our smiles fallen, lost when we were young
Chỉ còn hiu hắt trên đôi môi hững hờ.
They just blow lightly upon a pair of indifferent lips
Từng niềm tin vỡ tan, bước xa mộng mơ.
Each belief is shattered, stepping far from reverie
Mặt trời đen vẫn xua bóng đêm nhẩn nha
The black sun still drives away the unhurried clouds

Nụ cười chưa vang tiếng sao nghe nước mắt thấm lên đôi vai gầy. 
Smiles not yet uttering a sound, why do we feel tears soaking a pair of shoulders.
Ôi! buồn đau biết mấy.
Oh! So much sadness and pain.

Đời buồn mong quên hết, ta mong quên hết.
Life's sad I wish I could forget it all, I wish I could forget it all
Vứt đi bao âu sầu luôn tìm nơi nương náu.
Throw away so many sorrows, look for some shelter

Sao ta vẫn thấy mặt trời đen, đen như mực, đen như đêm ma quái. Ah. ha ha ha..
Why do I still see a black sun, black like ink, black like a ghostly night, ah ha ha ha


Đen sáng.  Nguyệt nhật.  Lạnh ấm.  Âm dương.  Mặt trăng mặt trời.  Mỗi thứ đi song với nhau cũng phải có sự căn bằng.

Một thuở không cân bằng sẽ bất ổn, bất lợi, bất hạnh (bất nhiều thứ).  "Cuộc đời như chó hoang lang thang về đêm." 

Cuộc đời đen như thế thì muốn trốn, "mong thoát đi," "mong quên hết" thì cũng phải.  Nhưng thoát làm sao?

Mặt trời đen trên trời nhắc mãi về tâm trạng buồn đau này.  Không khó nghĩ rằng mặt trời đen này là chiến tranh.

Minh Xuân ca với ban Phượng Hoàng

Không có nhận xét nào: