21 tháng 12, 2008

Đoạn kết / Tình yêu

Unite - by Trần Dần (translated by Jason Gibbs)

Emergency! Emergency!
A car is crushing a leaf dead
A pair go along the flattened road
Allow me to look for a moonlit night in a tangerine orchard!
The telephone's blare
The toad goes far
The novel's chapter three
Journey!... Journey!...
I don't see the fog pass leaving a trail

Đoạn kết - Trần Dần

Cấp cứu! Cấp cứu!
Ô tô chẹt lá chết...
Một cặp đi ngang đường bẹt
Hãy để tôi đi tìm đêm trăng vườn quýt!
Điện thoại kêu thét
Con cốc đi xa
Chương ba tiểu thuyết
Hành trình!... Hành trình!...
Không thấy sương bay thành vệt...


Một đặc điểm của bài thơ này là các tiếng vần - chẹt, chết, bẹt, quýt, thét, thuyết, vệt (rồi xa với ba). Cái đó rất khó dịch - chỉ có dead, road, orchard (rồi blare với far, three với journey).
- + - + - + - + + - + - + - + -- + - + - + - + + - + - + - + -

Love - by Trần Dần (translated by Jason Gibbs)


sent to K for those days we're apart


My dear
I couldn't sleep
for four days!

I miss you
Sinh Từ road
that blackened my nose
coal smells
dust smells

I miss the room
now
pacing in silence
you alone

Dear
Has love ever been smooth?

It suppresses waves
suppresses the rain
storms surge...

Love
is not a matter
of giving each other
every day a bouquet

It's a matter
of nights fully
sleepless

hair disheveled
like rows of tall trees
it convulses
nights of bracing winds

Love
is not
reverie shoulder-to-shoulder
sad dreams under a worn out moon

but must live
must expose itself
to rain and sun

must sweat
flow, flood
clear to the liver

Love is not
a thousand year story
cheek-to-cheek

but suddenly -
one heart held common

must cleave it
make
a pair
one person half
one person
holds the other half close

Love
is not
the blackened cars
of life's train

though the journey
is for cutting off
or for joining

But in itself it's
the LOCOMOTIVE
of a thousand cars
at times - bright
at times - unlit

A million horsepower
a crazed train
foolish train

it crashes
shatters legs
day and night

it howls death
time
distance

it screams out
upon earth
before man

before society
before principles
conditioning...

Love isn't
random acts, how is love
fine

it's strange
like being midst a starry sky
millions of lights

It's only I
have made myself hoarse
screaming

just able to call out
your - star - that
often cries

And with you
gone forever for to paralyze
me
just pausing
to hold me tight
dejection

my - star - is
burnt out
scorched in the sky

Love
whether it
exists or not
it's fine

and it's like
lines of poetry
the muscles
the nerves
fatherland

*****

My dear
you're crying again
dear?

An empty room
the lying dog, it howls
I've just punched at the sky
a half dozen blows
when will I
sit
die
a room
four walls
hold back body
mine
cede my education about many matters
and the love story
- is the story of us

Do read carefully
this page of poetry

Count up
the letters
the rhymes
are like so many nights
you gave at the starry sky
you've seen
a star
swaying
it's - my - star
changed to four in the sky
chase it off - yes it's
a vicious star

I'll allow you
to cry alot
cry some more
my dear
your love
will never ever age

ten centuries
star
mine
still burns..



Tình yêu - Trần Dần



Gửi em K những ngày phải xa nhau


Em ơi
anh không ngủ được
bốn đêm rồi !

Nhớ em
đường phố Sinh Từ
đen cả mũi
mùi than
mùi bụi

Nhớ gian nhà
bây giờ
lùi lũi
một mình em

Em ạ
Tình yêu không phẳng lặng bao giờ

Nó đè sóng
đè mưa
nổi bão…

Tình yêu
không phải chuyện
đưa cho nhau
ngày một bó hoa

Nó là chuyện
những đêm ròng
không ngủ

tóc tai bù
như những rặng cây to
nó vật vã
những đêm trời động gió

Tình yêu
không phải là
kề vai mơ
sầu mộng dưới trăng mòn

mà phải sống
phải cởi trần
mưa nắng

phải mồ hôi
chảy đẫm
tận buồng gan.

Tình yêu không phải
chuyện ngàn năm
kề sát má

mà bỗng dưng –
một quả tim chung

phải bổ nó
làm
đôi
người một nửa
người
ôm một nửa...

Tình yêu
không phải là
những chiếc toa đen
con tàu cuộc sống

tuỳ chuyến đi
mà cắt bỏ
hoặc nối thêm

Mà tự nó là
Một ĐẦU TẦU HOẢ
có nghìn toa
buổi – sáng
buổi – không đèn

Triệu mã lực
con tàu điên
tàu dại

nó đâm bừa
gãy cẳng
ngày đêm

nó hú chết
thời gian
khoảng cách

nó rú lên
trên trái đất
chưa người

chưa xã hội
chưa luân thường
ước lệ…

Tình yêu không phải
chuyện bạ sao yêu
cũng được

nó lạ lùng
như giữa một trời sao
triệu triệu ánh

Chỉ có anh
đã khản tiếng
kêu gào

mới gọi được
vì – sao – em
hay khóc

Và có em
đi mãi đến mê
người

mới dừng lại
ôm mình anh
buồn tủi

vì – sao – anh
rốc lửa
xém bên trời…

Tình yêu
không phải
có hoặc không
cũng được !

mà nó như là
những vần thơ
những bắp thịt
những đường gân
tổ quốc

*****

Em ơi
em lại khóc
em à ?

Gian nhà vắng
con chó nằm nó rú…
Anh mới đấm lên trời
dăm quả đấm
bao giờ anh
ngồi
chết
một gian buồng
bốn bức tường
nó giữ chịt người
anh
để giáo dục anh về nhiều chuyện
và chuyện yêu
- là câu chuyện chúng mình…

Em đọc kỹ
trang thơ này nhé

Em đếm xem
bao chữ
bao vần
cũng tựa bao đêm
em ngắm trời sao
em đã thấy
một vì sao
ngất ngưởng
vì – sao – anh
nó chuyển bốn bên trời
đuôi nó cháy – đúng là
vì sao dữ

Anh cho phép
em khóc nhiều
khóc nữa
Em ơi
tình yêu em
không có tuổi bao giờ

mươi thế kỷ
vì sao
anh
vẫn cháy…

Không có nhận xét nào: